Con chó đen
“Oápppppppppp…” – Minh ngáp dài, gãi mặt, trời vẫn còn tối om, bên ngoài tiếng mưa lớn ầm ầm, sấm sét đánh lóe sáng từng hồi. Với tay lấy cái điện thoại, bấm nút.
_ “Ặc, mới 2h sáng”
Minh vẫn còn mệt mỏi bởi hôm qua phải đi làm công ích cả buổi, lọ mọ bò ra khỏi chiếc giường ấm êm. Minh lết từng bước tới cửa.
_ “Bực.. đang ngủ ngon tự nhiên đau bụng ..”
Vẻ mặt khó chịu, Minh ịnh cả đầu mình vào cửa phòng. “Kịch” – Minh từ từ vặn chiếc tay nắm. Cánh cửa hé mở, cậu bước ra khỏi phòng. Chợt mắt Minh mở to, lập tức ngẩn đầu lên, cơn buồn ngủ tan biến. Một luồng khí lạnh từ trong hư vô lướt qua da thịt. Toàn bộ các giác quan của Minh đều bừng tỉnh, chúng nó cảm thấy được sự khác thường. Dãy hành lang dài tối tăm,với ánh nhìn căng thẳng Minh đưa mắt quan sát. Tất cả đều yên tĩnh.
_ “Không hề là gió … không phải gió …” – Dòng suy nghĩ mâu thuẫn hiện lên trong đầu Minh.
Nhưng cơn đau bụng đã gạt bỏ mọi suy nghĩ trong đầu Minh, cậu chạy vội vào nhà vệ sinh. Đặt mông xuống, Minh giật thót mình vì lạnh quá. Ngồi một hồi nghĩ ngợi, Minh ngủ gật trên bồn cầu lúc nào không biết. Trong cơn mê mang, Minh có một giấc mơ kì lạ.