Giác quan thứ 6
Anh khó nhọc lách mình qua đám sinh viên trường Đại học Glasgow đang túm tụm quanh tấm bản đồ Âu-Á vàng xỉn còn sống sót sau hơn 800 năm thất lạc. Quả là một món bảo vật có một không hai.Đây dường như là một tiết học khá buồn chán với một sinh viên như Gary , thứ nhất , anh không hề hứng thú với lịch sử , thứ hai , kì nghỉ đông sắp đến .Cái lạnh se sắt của mùa đông dường như đã tìm được đường vào trong khu bảo tàng cổ kính. Bảo tàng Hunterian là một trong những bảo tàng lớn nhất và cổ xưa nhất của đảo Anh quốc. Gary kéo xộc cổ áo lông lên che đến tận cằm , anh đảo mắt về một căn phòng khác nằm ở cuối hành lang bên phải của đại sảnh . Căn phòng khá vắng vẻ , chỉ có vài người khách lác đác ngắm nhìn những bộ xương người và thú cổ đại . Có vẻ người ta không mấy hứng thú với cảnh xương xẩu thế này . Mặc dù gian phòng có vẻ còn lạnh lẽo hơn cả đại sảnh , nhưng ít ra nó khiến Gary phần nào dễ chịu . Anh rảo bước quanh một bàn trưng bày hóa thạch sinh vật biển , thích thú nhìn những mẫu xương cá , vỏ sò và cua hóa đá có tuổi đến hàng triệu năm . Anh chợt chuyển sự chú ý sang một người con gái , cô khá trẻ , có lẽ cũng là sinh viên , gương mặt xinh xắn , nhưng xanh xạo và hơi có phần tiều tụy. Hai nay cô ôm một cặp tài liệu xám xịt , đôi môi run run và ánh mắt nhìn đăm đăm về một hướng ra vẻ sợ sệt . Anh nghĩ rằng cô ta đang bị cóng bèn tiến đến gần để hỏi thăm.