Ngôi đền ma
Nhà tôi ở 1 làng quê bình yên, xa xôi. Xa xa, giữa nơi đồng quê chiêm trũng ngập nước chỗ tôi có 1 ngôi đền bị bỏ hoang. Rêu, nấm mọc đầy….bên cạnh ngôi đền lại có 1 cây đa cổ thụ to, um tùm…. Ban ngày cũng như lúc tối hay ban đêm, không khí xung quanh đền cũng lạnh ngắt… Đom đóm cùng ma trơi rập rờn hằng đêm….
Một đêm tháng chạp. Trời mưa. Gió rít u u. Rất lạnh.
Tôi và Diễn ra cánh đồng bắt ếch. Mùa này ếch rất nhiều, tiếng vang cả đồng. Lúc đi ngang ngôi đền vắng, tôi chợt thấy có người từ trong đền đi ra. Đó là người đàn ông cao lớn, vẻ mặt hung dữ. Tôi bảo Diễn:
– Này Diễn, cậu có thấy lạ không? Ban đêm, có người từ đền đi ra. Ông ta đi đâu nhỉ? Mà sao có mặt ở ngôi đền đêm hôm khuya khoắt như vậy?
Diễn ngạc nhiên:
– Ù, thật sự không hiểu nổi! Ông này bí hiểm, mặt mày dữ tợn, hay là kẻ trộm?
Tôi vội vã:
– Ta phải theo dõi ông ta xem ông ta đi đâu!
Diễn gật đầu. Cả hai chúng tôi rón rén theo bước chân người đàn ông bí ẩn.
Ông ta đi rất nhanh, không hề ngoái đầu lại. Phút chốc ông ta dừng bước trước một ngôi nhà tranh, ở sát chân núi Giăng Màn.